Câu chuyện của những chàng “hiệp sĩ”
Chủ nhật, 27/09/2020

Đó là những câu chuyện đẹp của các chàng "hiệp sĩ" vì xã hội
Câu chuyện về những 'hiệp sĩ' áo đỏ rong ruổi khắp Sài Gòn
Các tài xế GoViet khu vực TP.HCM vẫn thường truyền tai nhau về Nhóm hỗ trợ tài xế công nghệ Hòa Bình - Gia Định như những "hiệp sĩ” hỗ trợ xử lý khi có sự cố xảy ra trên hành trình phục vụ hành khách hàng ngày.

Một buổi offline gặp gỡ của Nhóm HTTXCN Hòa Bình – Gia Định
Dù nắng hay mưa, sáng sớm hay khuya tối, bất cứ khi nào nhận được thông báo từ các tài xế gặp sự cố, các anh em Nhóm hỗ trợ tài xế công nghệ (HTTX) Hòa Bình - Gia Định vẫn luôn sẵn sàng có mặt.
Tinh thần "một miếng khi đói bằng một gói khi no"
Anh Nguyễn Văn Thanh Xuân (42 tuổi, trưởng Nhóm HTTXCN Hòa Bình - Gia Định, TP.HCM), đã có 8 năm kinh nghiệm làm quản lý online marketing cho một công ty bao bì trước khi "đầu quân" làm tài xế công nghệ cho GoViet, chia sẻ ý tưởng thành lập nhóm nảy sinh từ những ngày anh mới làm một tài xế "mồ côi".
Đời sống tài xế công nghệ dễ gây cảm giác cô đơn, lạc lõng giữa thành phố rộng lớn, đông người, nhiều khi không thể kiểm soát hay tự mình xử lý được các tình huống phát sinh trên đường. Sự giúp đỡ của cộng đồng anh em tài xế trở nên rất đáng quý.
Từ nhu cầu kết nối các anh em đối tác tài xế công nghệ, cùng chia sẻ kinh nghiệm chạy xe an toàn, tạo đội nhóm hỗ trợ khi gặp sự cố trên đường, anh và các thành viên đầu tiên của nhóm quyết định offline gặp gỡ thường xuyên. Và đó chính là tiền thân của Nhóm HTTXCN Hòa Bình - Gia Định.
Với khoảng 20 thành viên chính thức, nhóm tập trung vào việc hỗ trợ cộng đồng tài xế công nghệ (không chỉ của GoViet mà thậm chí ở các hãng xe khác) khi gặp sự cố trên đường: thủng lốp, hết xăng, không biết đường, ốm đau, tai nạn…
Nhóm rất tích cực trong việc giúp đỡ vận hành app, chia sẻ kinh nghiệm chạy hiệu quả, tư vấn an toàn khi nhận chuyến cho các anh em. Sự nhiệt tình, chân thành và không ngại vất vả của các anh đã tạo được tiếng vang trong cộng đồng tài xế công nghệ, đặc biệt với "đội quân áo đỏ" của GoViet.
Anh Nguyễn Hoàng Công (35 tuổi, quản lý Nhóm HTTXCN Hòa Bình - Gia Định, TP.HCM) tâm sự về quyết định của mình: "Chuyện xe cộ ngoài đường, hôm nay người ta gặp nạn, ngày mai có thể là mình nên giúp được ai thì mình sẽ giúp.
Mỗi khi đổ xăng, tôi hay nhờ nhân viên đổ đầy một chai nước suối nhỏ để bỏ trong cốp, đi đường thấy ai hết xăng là giúp. Hành động này nhỏ thôi, ai cũng làm được, nhưng với những người trong hoàn cảnh khó khăn thì sự giúp đỡ đó rất quý. Một miếng khi đói bằng một gói khi no mà".
Dĩ nhiên, để nhận lại sự tin tưởng từ cộng đồng tài xế công nghệ, các anh em trong nhóm đã cho đi rất nhiều, từ thời gian, công sức cho đến tiền bạc.
Anh Xuân chia sẻ: "Việc dành thời gian cho hoạt động của nhóm làm giảm khoảng 20% thu nhập của các anh em. Nhưng mình không dám nhận đó là sự hi sinh, chỉ gọi đó là sự cho đi, để sau đó sẽ nhận lại. Thu nhập của mình có thể giảm, nhưng giữ được sự an toàn của anh em là đã cảm thấy đủ rồi".
Anh Xuân cũng kể lại một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất khi mới thành lập nhóm: "Bữa đó, có một tài xế vừa tham gia nhóm được chừng nửa tháng bị trúng nắng ngất xỉu trên lề đường ở chung cư Lữ Gia - quận 10. Trước khi ngất, may mắn anh kịp gửi định vị lên nhóm chat của nhóm xin hỗ trợ.
Sau 20 phút, anh em đã kịp tới nơi sơ cứu và chuyển anh lên xe cấp cứu. Nếu lúc đó không có hỗ trợ thì không biết chuyện gì xảy ra. Sau hôm đó, anh em mới thật sự cảm nhận sâu sắc giá trị của sự hỗ trợ từ nhóm."
Đề cao mục tiêu chạy xe an toàn
Vì mình không đủ tỉnh táo phục vụ khách trước hết sẽ ảnh hưởng đến chất lượng dịch vụ của mình và cả GoViet. Với những tài xế chạy toàn thời gian, cứ sau 4 tiếng chạy liên tục nên có 1 - 2 tiếng tắt app nghỉ ngơi để giữ sự tỉnh táo".
Các anh cũng khuyên TXCN nên chọn nhận cuốc thủ công thay vì chọn chế độ tự động nhận cuốc sau 8 giờ tối. Vì việc nhận cuốc thủ công sẽ giúp TXCN có khoảng 20 giây đánh giá chi tiết cuốc xe. Nếu điểm đón trả khách ở khu vực tài xế không có hiểu biết về tình hình an toàn thì không nên nhận.
Lúc vừa đăng ký gia nhập, tài xế sẽ được thêm vào một nhóm chat của GoViet trên Zalo. Nếu tài xế nào không rành tình hình điểm đón trả khách mà vẫn muốn nhận cuốc, có thể chat theo cú pháp "@All + địa điểm đón trả khách" vào nhóm để nhận sự tư vấn từ các anh em TXCN.
Thêm một vài bí quyết giữ an toàn cho TXCN khi nhận cuốc khuya như: nên gọi điện tương tác với khách để thông qua cách nói chuyện có thể đánh giá được khách trước khi đón, dừng xe ở một góc khuất cách điểm đón khách vài chục mét để có thể quan sát tình hình xem có an toàn không trước khi đón khách.
Trong quá trình chở khách, nên gửi định vị vị trí lên nhóm hỗ trợ để các anh em theo dõi tình hình an toàn, hoặc nhờ người quen cách 15 phút gọi một lần để các khách có ý đồ xấu cảm thấy "chột dạ" vì tài xế có người quan tâm sát sao. Đừng quên liên tục xoay kính chiếu hậu để quan sát biểu hiện của khách ngồi sau.
Khi quay đầu xe sau khi trả khách, TXCN nên chọn trục đường sáng, đông người để đi vì có thể gặp kẻ gian "dàn cảnh" chặn đường cướp giật. Quan trọng nhất TXCN phải cảm thấy mình đủ khỏe mạnh, tỉnh táo để xử lý tình huống khi chạy đêm thì mới nhận cuốc. Và tuyệt đối phải có đội nhóm sẵn sàng hỗ trợ, không chạy "mồ côi" một mình.
Ước mơ nhân rộng mô hình nhóm HTTXCN và kết nối cộng đồng tài xế


Nhóm HTTXCN Hòa Bình - Gia Định luôn đề cao giá trị của cộng đồng tài xế và mong muốn tạo mối quan hệ gắn bó với cộng đồng TXCN khắp thành phố
Áp dụng kinh nghiệm từ công việc làm quản lý trước khi làm TXCN, các thành viên sáng lập phát triển nhóm trên tinh thần mọi thành viên đều bình đẳng, các thành viên chủ chốt không hề giấu giếm kinh nghiệm hay cách vận hành nhóm.
Mỗi thành viên đều là một leader - người quản lý của nhóm và có thể phát triển những đội nhóm của riêng mình, sao cho vẫn duy trì được giá trị của cộng đồng tài xế.
Nhóm rất chú trọng đến việc phát triển mối quan hệ với các cộng đồng anh em TXCN ở các quận huyện khác, tạo thành một chuỗi mắt xích dài - sự hỗ trợ xuyên suốt khắp thành phố.
Anh Xuân còn đặc biệt nhấn mạnh đến tầm quan trọng của việc tổ chức offline gặp gỡ thường xuyên để tạo sự gắn kết và sự tương tác hữu hình giữa các anh em.
Nếu mơ ước nhân rộng mô hình Nhóm HTTXCN thành công, các tài xế công nghệ có thể càng thêm yên tâm vững tay lái trên con đường thiên lý. Vì giờ đây họ không còn cô đơn, luôn có ai đó sẵn sàng giúp đỡ giữa thành phố mênh mông nhưng ấm áp tình người.
'Hiệp sĩ nước'
Thấy người dân trong thôn An Bình, xã Tịnh Đông, huyện Sơn Tịnh, Quảng Ngãi chật vật xin từng can nước về dùng khi giếng trong làng trơ đáy hoặc nhiễm phèn, anh Lê Văn Huy (trú cùng thôn) đã mượn xe, mượn bồn chở nước giúp dân vơi đi khó khăn.

Nụ cười hiền lành của anh Huy trong hành trình chở nước giúp dân - Ảnh: T.M
Người dân gọi vui anh Huy là "hiệp sĩ nước", còn với anh Huy thì "giúp được ai thì giúp, thấy người ta vui mình cũng vui mà".
Giếng trơ đáy, làng khốn khổ
Xã Tịnh Đông mùa này đồng khô cỏ cháy, những cây keo vừa hứng được trận mưa cách đây mấy ngày tạm xanh trở lại. Câu chuyện thiếu nước kinh niên ở xứ này tồn tại mấy chục năm, qua mỗi mùa lại khắc nghiệt hơn. Thôn An Bình, cứ 10 gia đình có giếng thì hết 8 giếng cạn nước, còn lại có nước nhưng nhiễm phèn. Người dân phải đi xin từng can nước về sinh hoạt. Năm nay nắng hạn kéo dài, bắt đầu từ tháng 4 thôn An Bình đã "khát nước" sớm hơn mọi năm.
Bà Lâm Thị Thương (70 tuổi) thở dài với đợt hạn kéo dài khiến thôn An Bình không còn bình an. Cơn khát khiến cuộc sống cả thôn đảo lộn. 3h sáng, bà Thương phải dậy mang can đi đến những hộ giếng còn nước xin về dùng. "Lúc đầu người ta cũng cho, nhưng càng về sau nước ít dần, chủ nhà cũng giữ nước không cho nữa. Tôi phải đi cả cây số xin nước, mà chở cũng vài chục lít mỗi lần chứ không nhiều", bà Thương nói.
Ở thôn An Bình, câu chuyện đến mùa lại đi xin nước được kể rất "tiếu lâm", có những buổi sáng người dân dắt díu nhau đi lấy nước. Vài chục người đầu tiên thì còn có nước, những người đến sau phải chờ mạch nước rỉ ra mới đủ múc. Có người múc gàu nước lên chẳng may làm đổ ra ngoài, bị những người đến sau la phung phí... Tình làng nghĩa xóm đôi khi sứt mẻ vì gàu nước.
Bà Thương nói có sống trong cảnh hạn hán mới biết đến việc tắm, rửa chén cũng phải nhín nhín lại tí xíu, lấy nước vo gạo rửa chén rồi sau đó tráng lại bằng nước sạch, sử dụng thả tay một tí là cả ngày đó chẳng làm được việc gì ngoài đi chở nước. "Cực lắm, nhất là những gia đình neo đơn, già yếu việc lấy nước còn khó khăn hơn. May sao cháu Huy chở nước giúp, hai tháng qua mới đỡ cực. Không có sự giúp đỡ đó, làng này còn khổ hơn nữa", bà Thương nói.

Anh Huy trao đổi với cụ Phụng khi bơm nước - Ảnh: T.M
"Người ta vui mình cũng vui mà"
Chuyện anh Huy trở thành "hiệp sĩ nước" của thôn An Bình đã hơn hai tháng qua. Tất cả bắt đầu từ tấm lòng và câu chuyện tình người.
Hai tháng trước, anh Huy đang sửa xe máy cho khách thì một người bạn trong thôn kể có một người già trong thôn đi lấy nước bị ngã phải lên trạm xá khâu vết thương.
Chuyện trò cho "chết" thời gian lúc chờ lấy xe của khách nhưng khiến anh Huy suy nghĩ. Ngay chiều hôm đó, anh Huy đi mượn xe, mượn bồn chở nước cho người già, phụ nữ neo đơn trong thôn. "Chở xe nước tới, thấy mấy cụ vui, tối đó về ăn cơm ngon dễ sợ. Người ta vui mình cũng vui", anh Huy nói.
Ý định ban đầu chỉ chở nước cho người có hoàn cảnh khó khăn của anh Huy phá sản, khi nhiều người trong thôn chung tình trạng thiếu nước sinh hoạt nhưng không có dụng cụ để chở nhiều. Thế là anh Huy nhận chở nước cho người dân cả thôn và sang thôn khác chở cho những người neo đơn. Những ngày đầu nhiều người nhờ anh Huy giúp, nhưng người dân quê nhờ mãi cũng ngại nên chẳng mấy ai dám nhờ.
"Có người hết rồi mà không dám nói, họ sợ mất lòng. Nói chung công việc của mình nhiều, nói ra họ cũng ngại nên nhiều khi mình đi ngang hỏi hết nước chưa tui chở giúp, lúc đó họ mới mở lời", anh Huy tâm tình.
Đang trò chuyện thì chuông điện thoại reo, anh Huy bốc máy, đầu dây bên kia bảo hết nước và nhờ kéo giúp một xe. Thế là anh lên đường. Nhà ông Nguyễn Văn Phụng (82 tuổi, thôn An Bình), nơi anh Huy sẽ lấy nước, có giếng nước ngon nhất trong thôn nhưng cũng èo uột lắm, phải bơm 20 phút mới đầy bồn. Ông Phụng thấy anh Huy làm việc giúp dân rất thích.
"Thằng Huy làm được vầy quá tốt, nó chở mới được nhiều chứ mọi người đến múc vài gàu chở về thì dùng cái gì. Tôi mà có cái bồn to, khuya tôi bơm sẵn để nó tới lấy cho nhanh", ông Phụng nói.
Chở nước giúp dân, anh Huy chưa khi nào lấy tiền xăng, tiền công. Mọi thứ đều miễn phí. Bà con cũng muốn đưa tiền và mong anh Huy nhận, nhưng anh từ chối cả. Anh bảo chẳng giàu được với vài chục nghìn tiền nước mỗi bồn, ngược lại còn mất cái tình, anh trở thành con buôn.
Ông Trần Quốc Anh (thôn Đồng Nhơn Đông, xã Tịnh Đông), cũng được anh Huy chở nước giúp, tâm tình: "Ít người làm được như cháu Huy, bỏ công bỏ sức ra làm mà không nề hà gì. Thiệt tình, Huy giúp dân lúc ngặt nước này dân quý lắm".
Có hôm bỏ sửa xe, đi chở nước
Trong thời điểm khô hạn, xuất hiện một câu chuyện đẹp. Không hẳn anh Huy đủ điều kiện để làm việc nghĩa nhưng anh vẫn cố gắng mỗi ngày với việc chở nước sạch chia sẻ cùng người dân quê mình. Những chuyến xe chở nước của anh Huy vẫn đều đặn chạy mỗi ngày.
Anh Huy nói chắc đầu mùa mưa mới dừng. Nắng hạn kéo dài, vùng đất thôn An Bình khô khốc, nhưng tình người ở đây luôn tươi xanh. "Có hôm bỏ sửa xe đi chở nước cả ngày, vợ không biết đi đâu, điện hỏi thì tui nói đang chở nước. Vợ tui im luôn", anh Huy cười hiền.
Ngọc Mỹ tổng hợp (Theo tuoitre.vn)
Tags
Bài viết cùng chuyên mục
- Từ cậu bé M'Nông nói ngọng thành người diễn thuyết được yêu thích
- Chàng kỹ sư bỏ phố về quê làm bí thư chi đoàn
- Nữ Bí thư Chi đoàn ở Bình Dương sáng kiến làm đồ dùng dạy học với giá rẻ
- Ba tôi bảo vệ môi trường
- Cô giáo trường chuyên lan tỏa ước mơ cho học sinh vùng khó khăn
- Trái tim sáng của người thầy khiếm thị
- Nay Djruêng: Tái sinh cuộc đời để rạng ngời cách sống
- 'Tỉ phú' yêu thương
- Khát vọng yêu thương của cô giáo khuyết tật
- Vượt qua bóng tối, thắp sáng cuộc đời
Đăng nhập để gửi bình luận
Bình luận